Câu châm ngôn:

Tự nói rằng:
"Không ai tắm 2 lần trên một dòng sông và tôi cũng không yêu ai lần thứ 2."
By Chi_bao

Thứ Năm, 3 tháng 9, 2009

Ngày Vu Lan "nắng"...trong lòng

Khoảng lặng!!!

Cây muốn lặng nhưng gió chẳng ngừng. Đôi lúc muốn được nghỉ ngơi, yên tĩnh thì lại xảy ra nhiều chuyện phải giải quyết.
Ngày lễ Vu Lan cũng ngủ đến trưa ở phòng trọ, chắc giờ này ở quê mọi người đang chén rằm, tụ họp đông đủ lắm nhỉ?.
Còn mẹ mình cũng cúng rằm, mẹ mình lúc nào cũng chỉ ăn rằm một mình, một mình ở cái nơi xa xôi mù mịt ấy.
Mà sao hôm nay trời lại nắng, mình muốn hôm nay mưa thật to và lâu để gặm nhấm nỗi buồn của tháng 7- tháng mưa ngâu.
Trời nắng gay gắt, năm nay đến là lạ, một tháng 7 đặc biệt.
Nói thật đến giờ mình cũng chưa cảm nhận được thế nào là cảm giác của người con được mẹ che chở. Không? không phải không có mà đã ko lấy lại được. Người ta bảo thời gian và khoảng cách xóa nhòa đi tất cả. Hồi nhỏ ấy, mình xa nhà, mình nhớ mẹ mình khủng khiếp, hôm nào cũng khóc lóc đòi về, có lần mình còn tự ý ra đường để đón xe từ QN đi YB trong lúc 7 tuổi. Thời đó mình như con ngố rừng có biết gì đâu. Tự dưng, mình nhớ lại cái ngày đó thế. Mình đã từng nằm ra đường ăn vạ vì muốn về với mẹ.
Có lẽ mình phải trách mẹ mình đã cho mình rời xa bà ấy. Để đến bây giờ sau 13 năm xa cách, mình đã thấy quen dần cái cảnh không có mẹ, không còn được sự chăm sóc của người mẹ. Một người 'mẹ" khác đã thay thế trong cuộc đời mình.
Bác ấy đã cho tôi dậy tôi tất cả mọi thứ của một con bé trưởng thành biết suy nghĩ , biết có tình cảm và ngày càng gắn bó với người Bác ấy của tôi.
Nhưng cuộc đời cũng không cho tôi nhiều thứ hạnh phúc về tình cảm, có lẽ là tôi bất hạnh về mặt tình cảm thì đúng hơn. Người Bác ấy đã mất vì bệnh nan y, và từ đó tôi phải tự mình chăm sóc cho bản thân mình, lúc đó mẹ tôi chỉ là người chu cấp vật chất cho tôi ăn học. Cả một năm trời tự mình đi học, tự mình nuôi mình cuối cùng tôi cũng đỗ ĐH năm đầu tiên. Và giờ tôi vẫn độc lập một mình.
Đôi khi tôi cảm thấy sung sướng vì Tôi là người khá tự do, không còn ai có đủ quyền lực để quản lý tôi, tham gia vào cuộc sống của tôi, không ai bắt tôi phải học ngành này, làm cái này. Nhưng Tôi nhầm, tôi thèm hạnh phúc gia đình, thèm sự chăm sóc quan tâm của một người cha, một người mẹ.
Ấy vậy mà tôi không thấy được điều đó, thỉnh thoảng tôi có về chơi với mẹ tôi, nhưng tôi không cảm thấy gắn bó tình máu mủ. Thời gian đã làm cho tôi thấy xa cách và bị gián đoạn, người mẹ ấy 13 năm trước đây tôi thèm khao khát đang ở trước mặt tôi đây... Còn một người cha thì tôi chưa hề biết mặt...

Mẹ tôi chiều tôi, rất chiều, có mỗi mình tôi mà, tôi mà giả sử mẹ tôi mà có điều kiện vật chất thì chắc tôi đòi gì là chiều theo tôi ngay... hic, tôi được chiều lắm nhưng nhiều lúc cũng thương mẹ vất vả từng đồng một kiếm tiền cho tôi ăn học. Đến bao giờ tôi mới nuôi được mẹ tôi đây...



Chi Bảo

12 nhận xét:

  1. Ngày vu lan, 1 chút lòng tỏ ơn với ng đã khuất, hi vọng những ng đã đi xa sẽ bình yên. Khi bạn ra đi, có thế bạn không còn có mặt trên thế giới này, nhưng bạn sẽ mãi tồn tại trong lòng những người ở lại. Cầu chúc an lành cho gia đình và mọi người.

    Trả lờiXóa
  2. Chúc em sẽ có thêm nhiều nghị lực để vượt qua những khó khăn của cuộc sống và đứng vững trên đôi chân mình.

    Anh cũng là người Thái Bình (Thái Thụy) nhưng hiện nay đang sống ở Hải Phòng, cũng gần chục năm rồi kể từ khi ra đây học đại học và bây giờ thì lập nghiệp ở đây.

    Rất vui được biết em.

    Trả lờiXóa
  3. cảm ơn anh, anh cũng là người Thái Bình àh, em vui quá. Anh và em cùng đặt liên kết nhé? ;)

    Trả lờiXóa
  4. Oh, em ở thái bình à. Quê mẹ vợ anh cũng ở Thái bình.

    Trả lờiXóa
  5. Hai ngày cuối tuần anh không online nên không trả lời em được. Đã add link của em rồi đấy.
    Em sửa lại thành "Minh Hải Blog" giúp anh nhé.

    Để update Twitter status trên blog em tham khảo tại đây, phần cuối bài viết.

    Trả lờiXóa
  6. cảm ơn anh. Em vẫn để Minh Hải Blog mà. Anh là người Thái Bình phải không? anh hãy ủng hộ em trang điện tử này nhé:

    www.nguoithaibinh.vn :)

    Trả lờiXóa
  7. Em cho anh thêm cái dấu hỏi (Minh Hải Blog) :D.

    Hôm trước anh cũng vào trang này nhưng chưa có thời gian để đọc. Chắc chắn phải ủng hộ nó rồi.

    Em là Admin của nguoithaibinh.vn ah.

    Trả lờiXóa
  8. không? em là một thành viên quản lý post bài của trang đó thôi. Rất cần sự ủng hộ của những người con Thái Bình.

    Trả lờiXóa
  9. @Chi_bao^_^: Tên anh là Hải nên anh muốn tên liên kết hiển thị là Minh Hải Blog chứ không phải thêm dấu hỏi vào cuối :D. Cảm ơn em nhé.

    Trả lờiXóa
  10. ặc, rõ ràng là cm trên a bảo thêm dấu hỏi? cứ đùa em thế là thế nào?

    Trả lờiXóa
  11. lâu rồi ko đọc.hnay hết cái đọc mò vào đây.thấy có nhiều cái.những thứ lam cho mình ko thể ko nghĩ, làm cho mình hiểu thêm về 1 con người.hiểu thêm về những thứ được và mất của chính mình.CẢM ƠN!

    Trả lờiXóa
  12. 169: Một cái tên lạ nhỉ? cảm ơn sự cảm ơn của bạn? Mình tò mò về bạn vì lời nhận xét của bạn? :(

    Trả lờiXóa

Related Posts with Thumbnails

Người theo dõi